Có một khía cạnh mà tôi hiểu rõ! Khi ta ba mươi, ta chả thể yêu như tuổi hai mươi. Ta chả thể cuồng nhiệt như tuổi trẻ, nhưng rõ là tình yêu có thể […]
Category: Tự sự
Nói hay đấy! Làm được không?
Nói phải đi đôi với làm. Cha ông ta dạy thế, nhưng tuân theo được cũng khó quá đi. Thiết nghĩ cần quái gì phải “Súp gà cho tâm hồn”, “Trà sữa cho tâm hồn” […]

Buồn
Nắng tắt rồi! Đêm đến, gió về, tôi chợt thấy man mát… Gió thổi, gió e ấp tôi. Tôi buồn, tôi ve vuốt gió. Tôi với gió vốn dĩ chả thân thiết gì nhau, nhưng […]

Tôi chờ… Huế mưa…
Nếu mùa mưa tới, tôi sẽ được thấy tất cả: nắng, mưa, vừa nắng vừa mưa; lúc đó đất trời sẽ giống với con người hơn, có đủ tất cả các trạng thái: khóc, cười, […]

Một thoáng nhớ nhung Hà Nội
Hà Nội đẹp kể cả trong sự lệch pha văn hóa giữa người cũ – người mới, của người gốc Hà Thành và những người mới nhập cư. Sẽ có những thứ xấu xí được […]

Lan man
Mấy hôm nay đi dạy cho sinh viên trường Troy, tôi mới nhận ra giáo dục ở Huế và Sài gòn mang lại kết quả chẳng khác nhau bao nhiêu, dù rằng các trường Đại […]

Ít ra, tới bây giờ, tôi vẫn là tôi!
Nhưng thực tế thực sự trái ngược, tôi đang ngồi trong phòng nhỏ với bốn bức tường bao quanh, với một ô cửa sổ bịt kín bằng tấm kiếng mờ, tôi ngồi viết bằng hoài […]

Cafe một chiều không em
Thực ra, sự thật cũng không hẳn như vậy, cái chính là vào cuối tuần, tự nhiên tôi như thừa tay, thừa chân, thừa môi, thừa mắt, tôi cô độc, trong khi lẽ ra hôm […]

Ôi đẹp! Phải không?
Vâng, có một khi nào đó người ta sẽ nhận ra, cuộc sống này cần phải có một chút gì đó lãng mạn… Tôi thì quen nhìn những cô nàng dịu hiền xinh đẹp, thầy […]