Đầu năm 2019, tôi bị hỏng chiếc máy ảnh Ricoh GR, hai lần trước tôi đã tốn cho Tixiai tám triệu đồng để sửa chiếc máy ảnh, nhưng đến khi giá bán đi của một chiếc Ricoh GR cũ chỉ cỡ 5 triệu thì tôi đành thôi và quyết định đem xác đi cho. Tuy nhiên, cậu bạn đồng nghiệp của tôi ngăn lại và cậu ấy bảo để em đem đi sửa cho, chắc nó không hỏng mainboard đâu, nhìn vậy nhưng có thể hỏng thứ khác. Tôi cũng không hy vọng lắm rằng chiếc máy ảnh này sẽ trở lại, cơ mà, sau sáu tháng dài dằng dặc, chiếc Ricoh GR đã quay lại với tổng số chi phí cho việc sửa máy chỉ là 360 ngàn đồng. Và tôi lại có trong tay chiếc máy ảnh từng là vua nhiếp ảnh đường phố một thời.
Ricoh GR là một chiếc máy nhỏ gọn, có thể đút vào túi quần và rút ra để chụp bất cứ lúc nào. Nó có chế độ lấy nét tự động rất chậm, và nếu so với những chiếc máy ra đời cùng thời kỳ như Sony A6000, thì nó không có cửa để so sánh, nó còn lấy nét chậm hơn cả Fujifilm X-T10. Nhưng bù lại, Ricoh GR có chế độ lấy nét Snap Focus /Zone Focus (tức là chọn vùng nét trước) nên đến khi chụp thì máy không phải thực hiện việc lấy nét nữa, nên khi trời đủ sáng, chụp Ricoh GR vẫn là một trải nghiệm tuyệt vời. Bạn có thể xem bài viết đánh giá Ricoh GR của tôi tại đây.
Thế nhưng, đến năm 2020, khi ngôi vua của Ricoh GR đã bị soán ngôi bởi Ricoh GR III, Fujifilm X100 V, liệu nó còn có đủ tốt để tôi sử dụng hay không. Tôi đang cầm trên tay một chiếc Ricoh GR giống máy lượm ra từ đống ve chai, nứt bể ở hai ba góc, lens có những hạt bụi bám ở phía trong thấu kính nên khi chụp ở khẩu nhỏ, sẽ thấy những vệt tối xấu xí. Thế nhưng, với tôi, đây vẫn là một chiếc máy ảnh tiện dụng tuyệt vời, có thể nhét túi và sử dụng một tay để chụp. Không ai để ý khi tôi cầm chiếc máy ảnh này cả. Và thế là tôi bỏ tủ những chiếc máy ảnh khác và sử dụng chiếc Ricoh GR thường ngày.
Nếu bạn hỏi tôi rằng có nên mua một chiếc Ricoh GR cũ để chụp ảnh hay không, tôi sẽ khuyên bạn không nên mua, thay vào đó hãy đầu tư một chiếc Ricoh GR II hoặc Ricoh GR III cũ hoặc mới bởi chiếc Ricoh GR có quá nhiều nhược điểm và dễ hỏng. Tôi có cảm giác chiếc Ricoh GR III đã được thiết kế để khắc phục toàn bộ các nhược điểm đó, và đến bây giờ, vẫn chưa có một bài viết nào chia sẻ về lỗi của Ricoh GR III, nên tôi hoàn toàn tin nó rất tốt. Tôi vẫn đang sử dụng Ricoh GR III và rất hài lòng với nó.
Từ ngày nhận lại chiếc máy ảnh (ngày 03 tháng 03 năm 2020), tôi đã có được hai trăm bức ảnh khá tốt từ chiếc máy ảnh này. Và dù tôi phải sử dụng lightroom để ngồi xóa các vết tối trên ảnh, tôi vẫn khá hài lòng với kết quả cho ra từ chiếc máy ảnh này. Tôi thực sự thoải mái khi chụp ảnh vào ban ngày bằng tính năng snap focus (dù ảnh có nhiều vết ố), nhưng cảm thấy hơi nản khi chụp ảnh vào buổi tối khi phải mở khẩu ở f/2.8 và phải dựa vào khả năng lấy nét tự động chậm rãi của máy. Tuy nhiên, chiếc máy ảnh này thật tuyệt đối với người phải bồng con đi chụp hình như tôi, vì lúc đó tôi chỉ cần đúng một tay để thao tác.
Có lẽ nói nhiều không bằng cho các bạn xem ảnh tôi chụp. Nhưng đầu tiên, tôi cần phải cảm ơn Phúc, cậu bạn đồng nghiệp đã đem máy ảnh đi sửa chữa giúp tôi.

Và sau đó mời mọi người hãy xem hơn năm mươi bức ảnh tôi trích trong hai trăm tấm ảnh đã chụp. Phải nói rằng, tôi hài lòng với những gì chiếc máy ảnh này có thể đem lại cho tôi năm 2020. Và dù rằng nó không còn là vị vua của nhiếp ảnh đường phố (với tôi), nhưng tôi sẽ luôn giữ nó như một chiếc máy ảnh back-up, để ngừa khi hỏng máy ảnh khác, thì tôi vẫn luôn có một chiếc máy ảnh cảm biến lớn (APS-C) với chất lượng ảnh đủ tốt để sử dụng.
Chúc các bạn vui với nhiếp ảnh!
Sài Gòn, ngày 31 tháng 03 năm 2020